yáng liǔ qīng qīng zhuó dì chuí , yáng huā màn màn jiǎo tiān fēi
杨柳青青著地垂,杨花漫漫搅天飞。
liǔ tiáo zhé jìn huā fēi jìn , jiè wèn xíng rén guī bù guī
柳条折尽花飞尽,借问行人归不归。
这首诗是隋朝无名氏的《送别》,通过描绘杨柳和杨花的景象,表达了送别时的依依不舍和对远行人的思念之情。
yáng liǔ qīng qīng zhuó dì chuí , yáng huā màn màn jiǎo tiān fēi
杨柳青青著地垂,杨花漫漫搅天飞。
liǔ tiáo zhé jìn huā fēi jìn , jiè wèn xíng rén guī bù guī
柳条折尽花飞尽,借问行人归不归。
这首诗是隋朝无名氏的《送别》,通过描绘杨柳和杨花的景象,表达了送别时的依依不舍和对远行人的思念之情。